26 tháng 4, 2014

SÀI GÒN CỦA TÔI



Hồi 54, cả trăm ngàn dân di cư mang theo đủ loại kiểu sống bó trong luỹ tre làng đem nhét hết vô mảnh đất nhỏ xíu này, cũng gây xáo trộn cho người ta chứ. Phong tục, tập quán, ở đất người ta mà cứ như là ở đất mình. Nhưng người Sài Gòn chỉ hiếu kỳ một chút, khó chịu một chút, rồi cũng xuề xoà đón nhận.

Lúc đầu tụi bạn ghẹo tôi là “thằng Bắc kỳ rau muống”. Con nít đổi giọng nhanh mà, trong nhà giọng Bắc, ra ngoài giọng Nam. Thế là huề hết. Rủ nhau đi oánh lộn phe nhóm là chuyện thường. Khỏi cần biết đúng sai, mày đánh bạn tao, thì tao đánh lại, oánh lộn tưng bừng. Vài ngày sau lại rủ nhau đi xem xinê cọp. Dễ giận dễ quên.

Hè, tụi bạn về quê, Bến Lức, Vĩnh Long, Kiến Hoà… Cũng chia tay hứa hẹn, tình cảm ra rít: “Tao về quê sẽ mang lên cho mày ổi xá lỵ, xoài tượng…” Tôi ngóng cổ chờ bạn, chờ quà. Thực ra, tôi thèm có quê để về.

19 tháng 4, 2014

Họp Mặt cùng thầy Lâm Thế Oanh

Trưa ngày 17/4/2014, dù bận rộn công việc nhưng thầy Oanh vẫn thu xếp chút ít thời gian có mặt tại Sài gòn để gặp mặt một số chs. Không được chuẩn bị trước nên một số anh không đến dự nên buổi cơm thân mật chỉ khoảng một bàn.

Hàng ngồi (từ trái): A Châu, thầy Oanh, thầy Kim, A Thọ
Hàng đứng: A Tuấn, A Bình, A Sơn, Tôi, A Khanh, Anh (?)

6 tháng 4, 2014

Đặc sản Huế trong thơ lục bát

Tôm Chua


Nguyên là đặc sản miền trong
Theo bà Từ Dũ ra cùng Hương Giang

Thịt Phay


Tôm hồng, ớt đỏ, riềng vàng...
Vị chua thấm lưỡi nhớ hàng thịt phay 

Cơm Hến


Đã nghe ớt đỏ cay nồng
Tìm trong vị hến một dòng Hương xanh
Ruốc thơm, cơm nguội, rau lành...
Mời anh buổi sáng chân thành món quê