20 tháng 11, 2019

MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIÊT NAM 20.11


Cái thuở nào cô dạy em đếm trên từng ngón nhỏ
Để giờ đây thời gian như cơn gió
Nhẹ nhàng qua ... Tất cả xa rồi
Tuổi thơ êm đềm trong tiếng à ơi
Cánh võng chao theo tóc bà bạc trắng
Đôi mắt mẹ ánh niềm vui thầm lặng
Con đi học về còn chút nắng trên vai
Cả những kỷ niệm buồn cũng không thể nào phai
Em đếm "một, hai" cất vào ký ức
Không tìm thấy cô qua từng dòng mực
Nhắm mắt đếm thầm cô về lại ... trên tay ...
Nếu ngày mai em sẽ chẳng làm thơ
Và sẽ viết những câu văn rất vội
Dù em biết lúc ấy mình có lỗi
Về những gì đã có của hôm nay
Những ngày cuối cùng của tuổi thơ ngây
Lũ học trò vẫn hồn nhiên tinh nghịch
Đầy niềm tin và ước mơ thể hiện
Luôn nhớ tới lời cô: "tin ở tương lai"
Như cây non khao khát ánh mặt trời
Mà dễ gãy trước những cơn gió sớm
Chúng em mãi ngây ngô, biết bao giờ đủ lớn
Cô hằng đêm trăn trở cho từng đứa mai sau...
Nhưng từ ngày hôm nay khi cuộc sống mới bắt đầu
Với chân trời hồng ước mơ vẫy gọi
Chúng em là diều xanh luôn khát khao trời rộng
Cô neo đậu cánh diều vào dây chắc tin yêu
Mãi mãi trong tim em ấp ủ bao điều...
Có thể ngày mai em sẽ chẳng làm thơ
Và sẽ viết những câu văn rất vội
Nhưng em sẽ không bao giờ quên nổi
Những tháng ngày tươi đẹp của hôm nay...
K D


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét